Nghĩa 
tình thái của câu tiếng Việt và việc vận dụng trong dạy học Ngữ văn do TS. 
Nguyễn Thị Nhung thực hiện là công trình Việt ngữ học đầu tiên nghiên cứu hệ 
thống về nghĩa tình thái chủ quan của câu tiếng Việt và việc vận dụng nghĩa tình 
thái chủ quan của câu vào dạy học Ngữ văn. Chuyên luận đã tổng quan một cách hệ 
thống tình hình nghiên cứu lí luận về tình thái, các phương tiện biểu thị tình 
thái và việc ứng dụng nghĩa tình thái. Từ đó tác giả đã nêu lên quan niệm của 
mình về nghĩa tình thái của câu tiếng Việt: "Nghĩa tình thái là một bộ phận 
nghĩa của câu giúp biến nội dung mệnh đề ở thế tiềm năng trở thành các phát ngôn 
khi giao tiếp. Nó bao gồm tất cả những gì mà nguời nói thể hiện kèm theo nội 
dung mệnh đề khi thực hiện một câu nói, nhằm biểu thị quan hệ của điều được nói 
đến trong câu với hiện thực khách quan; biểu thị nhận thức, sự đánh giá, cảm xúc 
của nguời nói với điều được nói đến trong câu và mong muốn, thái độ của nguời 
nói với nguời nghe". Vận dụng các phương pháp nghiên cứu thích hợp, tác giả đã 
đề xuất các tiêu chí phân loại nghĩa tình thái của câu tiếng Việt thành một hệ 
thống bao gồm hai bộ phận: nghĩa tình thái chủ quan và nghĩa tình thái khách 
quan. Nghĩa tình thái chủ quan gồm hai nhóm nghĩa. Nhóm nghĩa thứ nhất là tình 
thái biểu thị quan hệ giữa người nói với điều được nói đến, gồm nghĩa tình 
thái  nhận thức, nghĩa tình thái 
đánh giá và nghĩa tình thái cảm xúc. Nhóm nghĩa thứ hai là nghĩa tình thái biểu 
thị quan hệ giũa nguời nói và ngừời nghe, gồm nghĩa tình thái đạo lí và nghĩa 
tình thái thái độ. Năm loại nghĩa tình thái chủ quan này được tác giả mô tỏ, 
phân tích cụ thể và kĩ càng, giúp người đọc thấy rõ được các loại nghĩa tình 
thái và các đặc trưng của chúng về các sắc thái, tính chủ quan, phương tiện và 
cách thức biểu hiện.
Tìm 
hiểu nghĩa tình thái chủ quan của câu tiếng Việt là tìm hiểu sự nhận thức, đánh 
giá, những tình cảm, cảm xúc của người Việt với những điều được nói tới, cũng 
như tìm hiểu quan hệ, thái độ của người nói đối với người nghe, những sự áp đặt 
hành động của người nói với người nghe hay với chính mình trên cơ sở tính hợp 
thức về đạo đức hay các chuẩn mực xã hội. Tác giả đã vận dụng những kết quả 
nghiên cứu nghĩa tình thái để tìm hiểu nghĩa tình thái chủ quan của câu tiếng 
Việt trong các van ban van học giảng dạy ở trường trung học phổ thông. Đây là 
một ứng dụng có hiệu qua kết qua nghiên cứu, góp phần làm sáng tỏ những vấn đề 
lí luận chung về nghĩa tình thái, đồng thời cụ thể hoá các biểu hiện và tác dụng 
của nghĩa tình thái chủ quan thể hiện ở câu tiếng Việt. Vì vậy, có thể khẳng 
định rằng sự tìm hiểu nghĩa tình thái chủ quan của câu tiếng Việt trong các văn 
bản văn học giảng dạy ở trường trung học phổ thông có tác dụng thiết thực với 
việc dạy - học tiếng Việt, giảng dạy văn học cũng như việc bảo tồn văn hoá và 
giáo dục đạo đức cho học sinh.