Truyện kể rằng ở vương quốc gió không bao giờ
ngừng thổi, có một cặp trai gái từ khi sinh ra đã mang trong mình lời nguyền
nhuốm máu do tổ tiên truyền lại, từ khi sinh ra đã được định sẵn là kẻ thù của
nhau. Tình thân, tình bạn, tình hữu nghị… và cả tình yêu đều trở thành cấm kỵ.
Song sự cấm kỵ có bao giờ đủ khả năng trở thành
chấn song cản lại cảm xúc của con người? Và ngoài đau đớn, những cấm kỵ ấy có
bao giờ không trở thành niềm thôi thúc những kẻ bị cấm đoán đó tìm đến với nhau?
Rồi có bao giờ ngừng khiến tình yêu càng trở nên diễm lệ và đầy xúc cảm?
Chàng là Nhiếp Chính vương lạnh lùng, tàn nhẫn,
nắm trong tay hết thảy giang sơn… lẫn sinh mạng nàng.
Còn nàng chỉ là một linh hồn lưu lạc từ thời hiện
đại, nương nhờ trong thân thể của Nữ hoàng đế yếu đuối, không thực quyền.
Ngoài mối thâm thù bí ẩn giữa hai gia tộc, tưởng
như không còn tìm thấy một mối liên hệ giữa hai con người hoàn toàn khác biệt.
Chàng sẽ mãi mãi đứng trên đỉnh cao danh vọng, lợi dụng nàng, trả thù nàng, rồi
kết liễu sự sống của nàng. Còn nàng thì cam chịu giam lại linh hồn tự do, chỉ
biết khát khao mà ngắm nhìn bầu trời khoáng đạt ngoài những bức tường lừng lững
của chốn thâm cung.
Thế nhưng tất cả những cuộc trùng phùng trên thế
gian này đều có nguyên do. Không phải ngẫu nhiên một linh hồn đau thương và đầy
mất mát như nàng đến đây, để rồi gặp gỡ con người quyền thế nhưng vô cùng cô độc
ấy. Không phải ngẫu nhiên họ bị gắn kết bởi thứ gọi là định mệnh. Bởi ở vương
quốc gió không bao giờ ngừng thổi ấy, có một truyền thuyết về tình yêu và niềm
hy vọng đã được sản sinh và trường tồn đến mãi muôn đời.