“Tình yêu không thể miễn cưỡng, tình
yêu không phải là sự chiếm hữu, tình yêu là cánh diều tự do, người cầm dây do
định mệnh sắp đặt sẽ thả nó bay lên”…
Kha Mộng Kì gặp Trình Vũ Kiệt trong
ngày đầu tiên đến trường Khải Thịnh, trong khung cảnh sương mờ giăng giăng, anh
cúi đầu hôn một cô gái không rõ mặt.
Kha Mộng Kì là người vô tình bắt gặp
Trình Vũ Kiệt đụng độ với bọn cho vay nặng lãi, cô đứng ra nhận lời trả nợ cho
anh.
Trình Vũ Kiệt là một chàng trai bí
ẩn, âu sầu. Chàng trai ấy có vỏ bọc bên ngoài là một ứng cử viên sáng giá của
cuộc thi Super Boy, nhưng sâu thẳm bên trong là những nỗi đau khó lành. Chính
Kha Mộng Kì là người đã nhìn thấy những nỗi đau ấy, truyền cho anh cảm hứng và
sự tự tin. Cô làm tất cả vì anh, nhưng anh lại đẩy cô ra
xa.
Còn Phương Văn Húc luôn dịu dàng,
như một bến cảng ấm áp và lặng gió, che chở và chờ đợi cô.
Cánh diều tình yêu ấy, ai là người
cầm dây định mệnh?
Nhẹ nhàng, trong sáng, thuần khiết
như ban mai, đó chính là “Khiêu vũ cùng anh nhé, Lolita”
của Noãn Noãn Phong Khinh.