“…-
Tại sao ông nghỉ là tôi sẽ lấy chồng? Ông không lập gia đình, vậy thì tại sao
tôi phải lập?
-
A… Cô khác tôi. Cô là người sống độc lập phải không? Tại sao cô không muốn lấy
chồng? – Ông thích đấu khẩu với nàng và rõ ràng ông thích phụ nữ. Và nàng nghĩ
là họ thích ông.
-
Tôi không cần lập gia đình. Tôi sống như thế này hạnh phúc rồi, - Sarah đáp một
cách tự nhiên.
-
Không, cô không hạnh phúc, - ông đáp với vẻ tự tin. – Cách đây một giờ, cô ngồi
một mình trong chiếc Renault, không có ai để nói chuyện với tôi, cười, nhìn cảnh
đẹp chung quanh. Như thế không tốt hơn hồi nãy ư?
-
Tôi không lấy ông đâu, - Sarah thẳng thắn đáp. – Chúng ta không lấy nhau sẽ sung
sướng hơn như thế này nhiều. Cả hai chúng ta. Ông không nghĩ thế
à?
Ông
cười. Ông thích như thế thật. Và ông thích nàng. Nàng thông minh nhanh trí. – Có
lẽ cô nói đúng. Còn con cái thì sao? Cô không muốn có con à? - Nàng lắc
đầu, nhìn ông. - Tại sao không? Hầu như mọi người đều muốn có
con.
-
Toi rất bận công việc. Tôi nghĩ tôi không thể làm mẹ tốt được. Tôi không có thì
giờ để chăm sóc chúng. Đấy là cái cớ hợp lý nhất.
-
Có lẽ cô làm việc quá căng thẳng, - ông ta đáp. Giọng có vẻ như của ông Stanley,
nhưng ông ta rất khác Staney. Ông ta vui vẻ, yêu đời, sống thoải mái, chứ không
chỉ biết làm việc thôi. Ông ta thấu hiểu những bí mật của cuộc sống chứ không
như ông Stanley.
-
Có lẽ thế, nàng đáp.- - Thế ông không làm việc nhiều à? Chắc ông phải làm việc
rất căng mới có được cơ ngơi như thế. – Ông không thừa hưởng gia tài, mà phải
làm việc nhiều mới có được như thế và ông cười khi nàng trả lời.
-
Thỉnh thoảng tôi làm việc rất căng. Nhưng thỉnh thoảng tôi cũng chơi rất nhiều.
Tôi thích cả hai việc ấy, tuỳ lúc, tuỳ hoàn cảnh. Người ta phải làm việc nhiều
mới có tiền để chơi chứ. Tôi có chiếc thuyền đẹp để ở miền Nam. Chiếc du thuyền.
Cô có thích đi thuyền không?
-
Tôi có đi vài lần, lâu rồi. - Hồi đó nàng đang học đại học, đi chơi với bạn ở
vùng Marth’s Vineyard, nhưng nàng tin chiếc thuyền nàng đi lúc ấy không đẹp như
thuyền của ông ta…”