“Ám ảnh” là
câu chuyện về mối liên hệ chặt chẽ giữa thế giới văn minh, hiện đại với thế giới
của những điều siêu thực, nơi có những phép màu, vẫn còn tồn tại yêu tinh, người
thú hay sự bất tử.
Sau cái chết
của cha dượng, Zara chuyển đến sống với bà nội ở Maine - một tiểu bang trong
vùng - chìm trong mất mát, Zara hoà nhập với môi trường mới với nhiều bỡ ngỡ và
dò xét. Nhưng cũng chính tại vùng đất lạnh giá, hẻo lánh vốn là nơi khởi nguồn
của những câu chuyện kỳ bí không hồi kết, cô khám phá ra cuộc đời mình và những
điều kỳ diệu.
Zara không
chỉ bị ám ảnh bởi cái chết của người mà còn bị ám ảnh bởi vô số nỗi sợ. Mỗi
chương được đặt tên bằng một nỗi sợ, thậm chí được gọi chính xác bằng tên khoa
học, những nỗi sợ tưởng như vô hại: Sợ những tia sáng từ phương bắc; sợ hình
nộm; sợ bẩn; sợ chính mình...
Cơn đau buốt
chạy ngang đầu tôi.
Sự giận dữ.
Sự bùng nổ. Diễn ra cùng lúc
Bóng đen phủ
kín không gian trắng xóa và tôi biết chuyện gì đang sắp xảy
ra.
Zara White
đặt mối nghi ngờ về một gã dở hơi đang đi lén theo sau mình. Những nỗi sợ hãi
luôn ám ảnh cô. Và sự thật là, kể từ ngày cha dượng mất, cô đã không còn là
chính mình. Nhưng hơn thế, việc mẹ gửi cô đến sống với bà nội ở thị trấn Maine
lạnh kinh hoàng là điều hết sức tệ hại. Mục đích của hành động đó cốt yếu muốn
giúp cô sống hòa đồng trở lại... Dù vậy, Zara vẫn cho rằng mẹ cô đã không công
bằng với mình.
Cô không thể
nhầm. Hình ảnh một kẻ bám đuôi giờ không còn là sức tưởng tượng phong phú của
Zara hư cấu nên. Trên thực tế, gã đang bám theo cô, để lai đằng sau là vệt dài
những hạt bụi vàng đầy kì quái. Có khúc mắc ở đây - không giống con người - sự
yên ắng lạ thường của thị trấn Maine, và mọi chỉ dẫn đều hướng đến
Zara.
Kèm cảm giác
sởn gai ốc, gây cấn tìm thấy ở tác phẩm, nữ nhà văn Carrie Jones còn "pha chế"
thêm những tình tiết lãng mạn, hồi hộp và một sinh vật mà bạn chưa từng nghĩ sẽ
phải sợ chúng.